Đã gần 3 giờ sáng, giờ này không còn xe buýt, chỉ còn độc nhứt chiếc Taxi của tôi đang bon bon trên đại lộ Bolsa vắng vẻ.
Một cô gái tóc xõa dài, mặc trên người nguyên bộ đồ trắng vẫy tay ngoắc xe tôi...
- Thưa cô, đi đâu?
- Bác tài, chở tôi lên Commerce Casino...............
Chiếc taxi tôi đang chạy thật nhanh, đồng hồ lên xuống 60-80 miles giờ. Suốt một khoảng đường dài yên ắng, tôi cảm thấy đàng sau không một tiếng động mới ngẩng đầu nhìn vào kính chiếu hậu, không thấy cô gái đâu cả, toát cả mồ hôi, tôi vội thắng gấp xe và quay đầu ngó ra băng ghế sau và thấy cô gái ngồi đó đang trừng trừng cặp mắt nhìn vào mặt tôi.
Sợ quá,Tôi lại quay đầu chúi mũi vọt xe, một đỗi sau lại ngó lên kính chiếu hậu. Quả thật kinh hãi, cô gái không còn thấy ngồi đằng sau nữa.
Tôi thót cả người, mồ hôi rướm đầy ra trán, lại một cú thắng thật gấp, quay đầu nhìn lại thì cô gái vẫn còn ngồi đó với cặp mắt đỏ nghầu đang trừng trừng ngó tôi.
Xe tiếp tục chạy...cô gái lại biến đâu mất không thấy trên kính chiếu hậu. Tôi lại thắng, cú này đôi chân tôi đạp thắng thật mạnh lút chân thắng.Quay đầu ngó ra sau thì thấy nguyên một bộ mặt máu me chần dần của cô gái mà máu mũi đang phún ra sối xã ướt cả nệm ghế xe tôi.
Cô ta chồm người lên, hai bàn tay móng sơn tím xiết lấy cổ tôi thật chặt rồi gầm lên:
- Mụ nội mày... tao với mày có thù có oán gì!.. mà hễ tao cúi đầu xuống cột dây giày thì mày lại thắng xe chúi nhủi, để đến nỗi tao bị dập cái mũi mới sửa? Mụ nội mày, phen này thì tao phải giết mày!... rồi có đi tù cũng được.
Tôi vội tông cửa vọt ra ngoài để giử lấy mạng , móc phone kêu cảnh sát và xe cứu thương.