Một bệnh nhân nhiễm HIV được chữa lành bệnh
Ông Brown tiết lộ danh tính của ông hồi năm 2010, ba năm sau khi một phương pháp chữa trị sáng tạo đánh bại cả vi rút HIV lẫn một hình thức ung thư cấp tính trong cơ thể ông. Giờ đây, ông vận động cho công trình nghiên cứu chống bệnh AIDS.
Trong một cuộc điều trần về chính sách tại Washington hồi tháng trước do Quỹ Nghiên cứu AIDS, tức amfAR, tổ chức, ông Tim Brown nói:
“Tôi vẫn gặp một số vấn đề về việc đi đứng, nhưng ngoài ra thì tôi cảm thấy khỏe hẳn. Thật là tuyệt vời khi được lành bệnh.”
Các bác sĩ nói ông Brown là người đầu tiên được coi là đã được chữa lành HIV.
Ông Brown nói với VOA:
“Về mặt chức năng, tôi đã lành bệnh, có nghĩa là tôi không bị bất cứ hệ quả nào do virút gây ra, và do đó không cần phải sử dụng thuốc chống virút. Chừng nào còn được như vậy, và tôi tin chắc về điều đó, thì tôi vẫn yên tâm.”
Ông Brown cư ngụ tại Berlin khi xét nghiệm dương tính với virút HIV hồi năm 1995. Ông được cho uống thuốc để kiềm chế virút. Hơn một thập niên trôi qua, ông bắt đầu cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Một cuộc thử nghiệm tủy xương năm 2006 cho thấy ông bị ung thư máu.
Sau khi qua một chương trình hóa học trị liệu, bác sĩ chuyên khoa ung thư đề nghị ghép tủy cho ông.
Bác sĩ Huetter biết rằng cứ 100 người thì có 1 người, hầu hết là người Bắc Âu, có sức đề kháng cao đối với HIV do biến đổi gen. Hay nói một cách đơn giản thì những người này không có những cánh cửa để cho phép HIV đi vào các tế bào trong cơ thể họ.
Tại buổi thuyết trình của amfAR, Giáo sư Paula Cannon thuộc trường đại học Nam California nói hiện tượng biến đổi gen giúp cơ thể kháng được HIV được biết đến nhiều trong một nhóm nhỏ các nhà nghiên cứu y khoa chuyên về HIV.
Bà giải thích rằng khi một đối tượng có loại gen này nhiễm HIV, vi rút “không có chỗ nào để phát tác, và do đó dần dần biến mất.”
Vào năm 2007, ông Brown được chiếu xạ toàn thân rồi sau đó được ghép tủy do một người kháng HIV hiến tặng. Ngay tức thì ông ngưng dùng thuốc chống HIV. Dù bệnh ung thư máu lại tái phát, vi rút HIV không trở lại. Ông Brown kể:
“Lần ghép đầu tiên mọi sự diễn ra tốt đẹp nhưng lần ghép thứ nhì thật là hãi hùng, đến nỗi kẻ thù không đội trời chung, tôi cũng không đành để họ phải trải qua kinh nghiệm đó!
Các biến chứng gồm chứng mê sảng, và hệ thần kinh bị tổn hại
Các nhà nghiên cứu nhấn mạnh là việc ghép tủy như trong trường hợp này rất nguy hiểm đối với bệnh nhân, và chỉ nên thực hiện trong những trường hợp bất khả.
Bà Cannon nói “Ông Brown phải ghép tủy không phải vì ông bị nhiễm HIV, mà tại vì nếu không ghép, thì ông đã chết vì bệnh ung thư máu.”
Ông Brown, từng là một thông dịch viên với nguồn tài chánh eo hẹp. Ông nói giờ đây, cuộc đời còn lại, ông xin dành hết để mang lại hy vọng cho những người khác. Ông nói:
“Đôi khi thật là khó khăn khi phải tiếp xúc với những người còn bị nhiễm HIV, tôi có mặc cảm tội lỗi vì tôi…”
Giọng ông trở nên nghẹn ngào. “Đó là lý do tại sao tôi đi vòng quanh thế giới để nói chuyện với mọi người. Tôi muốn giúp một tay cho việc nghiên cứu.”
Bác sĩ Robert Siliciano thuộc trường đại học John Hopkins nói ông Timothy Brown đã được xét nghiệm nhiều lần, và không có chứng cớ là virút HIV còn trong cơ thể của ông.
Bác sĩ Siliciano công nhận là có một số tranh cãi về sự kiện là một vài vụ xét nghiệm phát hiện dấu vết li ti của virút HIV trong cơ thể ông. Tuy nhiên bác sĩ Siliciano nói kỹ thuật được sử dụng có thể ghi nhận một phân tử duy nhất, do đó có khả năng rất lớn là kết quả dương tính ấy không chính xác.
Tại buổi thuyết trình của AmFar, Bác sĩ Siliciano nói với ông Brown “Sự kiện Tim không hề được chữa trị trong 5 năm qua, mà virút HIV không bắt đầu nhân lên, thì tôi nghĩ có thể nói anh đã khỏi bệnh.”
Bác sĩ Susan Blumenthal, một cố vấn cao cấp về y khoa và chính sách của amfAR nói trường hợp ông Brown đã thay đổi đường lối nghiên cứu để tìm phương thức chữa lành HIV.
Bà nói: “Trường hợp này đã khiến chúng tôi đổ 75% trong mỗi đô la dành cho nghiên cứu, để tìm ra một phương thuốc có thể chữa lành bệnh. Tôi nghĩ ông Brown là một người can đảm.
Ông Tim Brown nói ông vô cùng kinh hãi khi được chẩn đoán đã bị lây nhiễm HIV và sau đó bị ung thư máu.
Ông nói với Đài VOA:
“Tự trong thâm tâm, tôi biết rằng mình sẽ sống, ngay cả khi không có bao nhiêu cơ may. Có lẽ tôi là bệnh nhân đầu tiên của bệnh viện có thể tập thể dục ngay trong phòng bệnh. Tôi mang theo dụng cụ tập thể dục, tôi muốn giữ gìn thể hình tốt. Tôi không muốn nằm trên giường bệnh và bỏ cuộc, có lẽ đây là một yếu tố góp phần lớn vào kết quả đó.”
Ông nói thêm rằng điều rất quan trọng đối với những người lâm trọng bệnh là có một người nào đó để nương cậy, như trong trường hợp của cá nhân ông .
Trường hợp ông Brown đã gây phấn khởi nơi các nhà nghiên cứu như bà Paula Cannon. Bà dùng phương pháp trị liệu bằng gen để phát triển những tế bào có gen biến đổi kháng HIV.
Bà nói: “Ông Brown thực sự là một biểu tượng về những gì chúng ta có thể thực hiện, và của hy vọng, và là một động cơ thúc đẩy chúng ta cố gắng.”
Bà Cannon nói các nhà khoa học đang tìm cách để đưa gen biến đổi kháng HIV vào trong tủy của một người, giúp tủy của đối tượng có khả năng kháng HIV. Làm được việc này sẽ ngăn chận được những nguy cơ đi kèm với các thủ tục ghép tủy do một người khác hiến tặng.
Cuộc nghiên cứu của cá nhân giáo sư Cannon có liên hệ đến một loài chuột đặc biệt.
Bà giải thích. “Chúng ta có thể ghép tủy của người vào các con chuột thí nghiệm, chúng sẽ phát triển một hệ thống miễn nhiễm nhỏ của con người cho chúng ta. Kế đó, chúng ta có thể làm chuột bị lây nhiễm HIV, và điều quan trọng là chữa cho chúng lành bệnh, không còn HIV.
Do đó với những con chuột thí nghiệm, chúng tôi có thể chứng minh rằng chúng ta đã có những công cụ trong tay để chữa chuột lành HIV, và rồi bây giờ chúng tôi đang tìm cách chuyển kết quả đó sang loài động vật có vú lớn hơn chuột nhiều, là con người.”