GS Hoàng Xuân Phú cũng là một nhà báo đặc sắc, có một Blog riêng mang tên ông. Ông dấn thân cho sự nghiệp dân chủ hóa đất nước, từng có mặt trong một số cuộc Chủ nhật - Xuống đường chống bành trướng. Ông có luận văn sắc sảo ngăn chặn việc khai phá bô xít ở vùng Tây Nguyên, chỉ rõ hiểm họa xây dựng điện hạt nhân ở nước ta và gần đây tích cực tham gia cuộc thảo luận về thành lập đảng mới để cạnh tranh lành mạnh với đảng CS do luật gia Lê Hiếu Đằng và nhà báo Hồ Ngọc Nhuận nêu lên.
Là giáo sư toán học, ông có nếp lập luận chặt chẽ, luôn chứng minh từ thực tế, truy tìm tận nguồn ngọn của vấn đề. Ông nghiên cứu kỹ các văn bản, hồ sơ lưu trữ, các đạo Luật, Nghị định liên quan đến việc lập hội, như các Luật về Mặt trận Tổ quốc, Luật về Đoàn thanh niên, về Tổng liên đoàn Lao động... Từ đó ông phát hiện ra vấn đề có thể nói là kinh thiên động địa, nghĩa là rung chuyển đất trời, đó là Nhà nước đã quy định bất cứ tổ chức chính trị - xã hội nào hoạt động trên lãnh thổ VN đều phải làm đơn xin phép, khai lý lịch, tôn chỉ mục đích và chỉ được hoạt động khi có quyết định của chính quyền xét duyệt điều lệ, tôn chỉ mục đích và quy định rõ phạm vi, thể thức hoạt động, các mối quan hệ với chính quyền và các tổ chức khác trong xã hội. Vậy mà ông không tìm ra một lưu trữ nào nói rằng đảng CS đã tuân theo các thủ tục trên đây.
Đảng CS Đông Dương, rồi đảng Lao động VN rồi đảng CS Việt Nam chưa hề nộp một giấy xin phép nào cho cơ quan hành chính, nhà nước, cũng chưa nhận được giấy phép hợp lệ nào. Nhà toán học cả đời làm vô vàn chứng minh cho các bài toán gai góc nhất của mình, bỗng đứng trước một kết luận rất buồn cho đảng CS, cũng rất buồn cười cho toàn xã hội, là đảng CS trên thực tế là một đảng bất hợp pháp, là một đảng … chui, nghĩa là hoạt động không có giấy phép.
Vậy mà trong Điều lệ Đảng CS ghi rõ: « đảng CS VN hoạt động trong khuôn khổ của Hiến pháp và pháp luật ». Nó nói vậy nhưng không hề làm.
Giáo sư Hoàng Xuân Phú cho rằng xét về thủ tục hành chính, đảng CS đã tự cho mình đặc quyền hành chính, không ghi danh, cũng không làm đơn xin phép hoạt động. Đây là một lỗ hổng hành chính đáng trách.
Theo ông, về mặt thực thi Hiến pháp, mỗi điều khoản Hiến pháp đều có một đạo Luật tương ứng hướng dẫn thể thức, phạm vi, nhiệm vụ và quyền hạn áp dụng trong cuộc sống. Thiếu đạo Luật như thế, một điều khoản hiến pháp như Điều 4 quy định vai tró lãnh đạo của đảng CS trong xã hội không thể, chưa thể đưa ra thực hiện được. Lẽ ra việc thực hiện phải bị treo lại cho đến khi có Luật về đảng CS, hay Luật về các đảng chính trị nói chung, trong đó có đảng CS. Gs Hoàng Xuân Phú chỉ ra rằng trong một phiên họp quốc hội, từng có ý kiến của lãnh đạo là Hiến pháp tuy có quy định quyền biểu tình, nhưng vì chưa có Luật về biểu tình nên quyền đó phải bị treo lại để chờ luật; vậy chưa có Luật về đảng CS thì mọi hoạt động của đảng CS lẽ ra cũng phải bị treo lại.
Giữa cuộc tranh luận trên, ông Nguyễn Ngọc Già trên mạng Dân Làm Báo chất vấn ông Vũ Minh Giang từng là phó giám đốc Đại học Quốc gia rằng Điều 4 Hiến pháp do đảng CS tự mình đề ra vậy có giá trị gì không, người dân công nhận điều đó bằng cách nào ? không có thảo luận, không có trưng cầu dân ý. Tất cả chỉ là tự vỗ ngực mình rồi bảo là toàn dân công nhận, qua một cái gọi là quốc hội, thật ra là đảng hội, vì đảng viên CS chiếm 90% số ghế. Dân không hề có ý kiến. Lại một kiểu ăn gian, phi pháp, thiếu đạo đức rõ ràng được chứng minh. Phải thổi còi vì phạm luật.
Vẫn chưa hết. Giáo sư Hoàng Xuân Phú muốn đưa cuộc tranh luận đến tận cùng chân lý. Ông đặt vấn đề đảng CS khẳng định trong điều lệ là đảng trung thành với chủ nghĩa Mác Lênin, mang bản chất của giai cấp công nhân, trung thành với quyền lợi của công nhân, lao động và dân tộc, hoạt động trong phạm vi hiến pháp và luật pháp, tất cả 4 vấn đề then chốt ấy đều không hề được chứng minh trong thực tế, trong cuộc sống.
Chủ nghĩa Mác Lenin trong thực tiễn đã bị lịch sử lên án với đấu tranh giai cấp tàn khốc và chuyên chính vô sản đẫm máu; đảng CS không cho công dân được lập công đoàn tự do của mình, chuyên bênh các chủ đầu tư tư bản; đảng CS xóa bỏ quyền người cày có ruộng của nông dân; tự đặt mình trên hiến pháp và ngoài luật pháp; tất cả đều chứng minh đảng CS đã sai lầm tận gốc trong cả 4 vấn đề then chốt. Nó nói một đằng làm một nẻo, chuyên đi ngược lòng dân, chiều lòng bọn bành trướng, tính chính đáng, tính hợp hiến, hợp pháp của nó, tính đạo lý đạo đức lương thiện của nó cùng với tệ nhũng lạm nặng nề không sao ngăn chặn, đang hiện rõ.
Bài viết đặc biệt chỉ rõ về tài chính tiền nong, đảng CS đã lấy tiền thuế của nhà nước chi tiêu vô tội vạ cho riêng mình, không công khai với ai hết, dựa vào luật lệ nào? lẽ ra nó chỉ được chi tiêu tiền nguyệt liễm của đảng viên. Đảng đã cắt xén, xà xẻo, tư túi, lũng đoạn nền kinh tế tài chính của đất nước, của nhân dân đến mức nào ? Chỉ có ông Nguyễn Sinh Hùng trưởng thành từ chức Vụ trưởng Ngân sách, rồi thứ trưởng, bộ trưởng Tài chính, phó thủ tướng đặc trách về tài chính – ngân hàng, hiện là chủ tịch quốc hội là người am hiểu cặn kẽ nhất việc chuyển tiền của dân cho đảng.
Đúng vào lúc quốc hội trong tháng 10 sẽ họp để thông qua bản sửa đổi hiến pháp cuối cùng. Chẳng lẽ cả 500 vị đại biểu quốc hội – 90% là đảng viên CS cấp cao - đã mất hoàn toàn mối liên hệ với nhân dân, với cử tri, với những trí thức trung thực, thức tỉnh, như giáo sư Hoàng Xuân Phú và hàng vạn trí thức ký tên bác bỏ bản dự thảo sửa đổi hiến pháp do quốc hội từng thông qua hồi đầu năm hay sao. Cuộc đọ sức sẽ cực kỳ quyết liệt.
Đảng CS như lâu đài xây dựng trên cát lỏng, đang có nguy cơ chìm nghỉm.
* Blog của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.