Có một bà nọ,sáng sáng xách giỏ đi chợ như mọi ngày. Một hôm đi đến đầu ngõ gần đồn cảnh sát,thì thấy có 1 đám đông đang bu lại một cô bé gái nhỏ rất dễ thương và cô ta đang khóc nức nở. Bà ta liền hỏi một người đứng kế bên đang xem :
- Này bà ! Chuyện gì xãy ra với cô ta thế ?
-Tôi nghe nói cô ta bị bọn bất lương lấy hết tiền và còn lạm dụng cô ta.
Nghe thế bà lật đật chạy đến đồn cảnh sát gần đó. Gặp một viên cảnh sát đang trực hôm đó,bà ta liền đem câu chuyện thưa với cảnh sát và mong được sự giúp đỡ. Nhưng viên cảnh sát đó hỏi bà :
-Thế là bà nghe người ta nói hay là bà thấy ?
-Ồ! Tôi nghe người ta nói.
-Vậy thì không được. Nghe không được nói,thấy mới nói.
Và viên cảnh sát làm lơ không giải quyết chuyện cho bà. Tức lắm nhưng mà không biết làm gì,bà đành ra về. Khi đến gần cửa bỗng dưng mắc địch,nên làm một cái bốp hơi to và hơi có mùi. Viên cảnh sát nghĩ là bà ta khi dễ và không phục nên quát:
-Sao bà lại dám đánh dấm ở nơi công cộng ?
-Oh ! Ông này mắc cười ghê,tui đâu có làm.
-Tôi mới nghe bà đánh dấm đây.
-Vậy thì nghe không được nói,thấy mới nói.
Huề....